Đăng ký Đăng nhập
Kites Trang chủ

Trang cá nhân của kenshin877 https://forum.kites.vn/?1960 [Ưa thích] [Copy] [Chia sẻ] [RSS]

Blog

Run rẩy heo may...

Độ hot 1Có 569 lần đọc21-11-2011 02:30 PM

Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

 

Có một người bạn nói với tôi HN chán, HN buồn tẻ, HN xô bồ... Tôi chẳng phản đối vì nó là thế. Tôi chẳng đồng tình vì xét ở 1 cái lí nào đó, xô bồ cũng là những ai đó mà trong đó có thể có tôi đã làm nên, buồn chán đó là bởi bạn ko tìm thấy niềm say mê.

Tôi dẫn bạn đi trà chanh nhà thờ, bạn than thở ồn ào,  nhộn nhạo. Tôi cười vì cái tôi muốn chỉ cho bạn đó là giữa cái ồn ào và lộn xộn ấy, bạn và tôi vẫn đang ngồi cạnh nhau và có thể nói chuyện với nhau, cùng nhau nhìn những vòng xe hỗn loạn đó. Tôi cười vì có lẽ tôi ko thể chia sẻ với bạn cái tình yêu HN của tôi.

Tôi dẫn bạn đi quanh phố cổ, bạn ngỡ ngàng hỏi: đó là phố cổ hả, có gì đâu? TÔi cười: đôi khi ko phải yêu vì phải có một cái gì đó, mà yêu là bởi thấy yêu mà thôi. Ngớ ngẩn và vô lý, ko tiền đề, ko kết luận đó là yêu.

Tôi - người trọ HN, cũng tự thân chả thấy quá yêu thương nơi đây. Tôi cũng ko bao giờ nói HN của tôi. Nhưng tôi gửi lòng mình với HN ở cái mối duyên với cô nhân tình bé nhỏ. Như anh chàng thư sinh quê nghèo đau đáu và xấu hố cái lòng ngưỡng mộ cô hàng xóm bên hiên nhà. Tôi ko yêu HN bằng thứ tình yêu của một người sinh ra ở nơi đó, ko yêu HN bằng thứ tình yêu văn sĩ lãng đãng. Tôi yêu HN bằng thứ tình cảm ở lâu thì bén duyên. Tôi dành cho HN mối thiện cảm về một nơi có quá nhiều những nét đẹp sâu xa. Với mối cảm xúc tiếc thương những gì văn hoa, đẹp đẽ lãng mạn chỉ còn thấy trong văn thơ hoặc vài lời than thở của những mái đầu bạc. Tôi yêu HN bằng mối tình xen lẫn giữa yêu thương gắn bó tự hào và đôi khi thấy tiếc thương vì nó cứ rơi rụng dần những gì là đẹp đẽ mà người ta thường ngợi ca về nó.

Tôi biết bạn tôi thích một nơi đường phố xe cộ đi lại thành luồng, nhanh chóng nhưng có trật tự. Thích những quán ăn sang trọng hay bình dân thì người phục vụ đều niềm nở nhẹ nhàng và lịch sự. Sẽ ko phải gào nửa ngày mới thấy cốc nước lọc, chờ mỏi tay mới thấy mang khăn giấy đến...

Tôi ko bảo bạn tôi phải yêu HN, nên yêu HN, cái yêu là từ tâm mà yêu, tự khắc thấy lòng muốn yêu và yêu mà thôi. Cả tôi cũng chả nhận là mình có đủ lòng yêu với nơi này. Chỉ đơn giản là tôi nhìn HN theo một cái nhìn mềm mỏng ko khắt khe, xô bồ đó là  bởi HN quá chật người thì quá nhiều. Xe cộ đi ko thành luồng đó là bởi ai cũng nóng lòng về với tổ ấm hay tìm về nơi chốn của mình. Thôi thì a tòng một chút, thấy thêm một chút nữa, chỉn chu hơn, trầm tĩnh hơn chắc người HN sẽ bớt xô bồ hơn.

Hôm nay HN lạnh, cái run rẩy của gió mùa len qua cửa sổ. Nhấp 1 ngụm ly café đá, tôi mỉm cười: tôi yêu HN ở cái vị này, café đá ngày đông, cái lạnh bên trong, se se bên ngoài nhưng lại khiến người mơ màng.

Ko phán xét, ko lý giải, ko gò ép....

Chợt nhớ nghe đâu đó một câu: sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều hơn.

 


Bỏ qua

Trứng thối
1

Tặng hoa

Tán thành

Phản đối

Người vừa đánh giá (1 người)

Bình luận (0 bình luận)

facelist

Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận Đăng nhập | Đăng ký

Lên trênLên trên Bottom