Anh em hoặc chị em ruột nhưng người thì siêu đẹp người lại xấu là trải nghiệm như thế nào?

| 2K|Doccocaubai
Bạn có anh chị hoặc em chứ? Nếu có bạn đã từng trải qua những chuyện dở khóc dở cười gì khi một trong hai thì rất đẹp, người còn lại thì không được xinh? Cùng tìm hiểu câu chuyện của hai bạn này nhé!

1.Vấn đề này không phải đo ni đóng giày cho tôi đấy sao…

Em gái tôi: Blogger làm đẹp.

//static.kites.vn/upload//2021/13/1617094544.d762533198cbc1a8cced069b95a7aca0.jpg


Tôi: Nặng 65 kí, không dùng bất cứ đồ skin care nào, đã ba bốn năm không mua đồ trang điểm, một người bình thường quê mùa.

//static.kites.vn/upload//2021/13/1617094667.c6982f0a14f7cbcc014ae9657a25de11.jpg


Vì nhà tôi đối xử với chúng tôi tốt như nhau, nên lúc nhỏ tôi không hề phát giác ra rằng ngoại hình sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến trải nghiệm cuộc sống của mỗi người.

Em tôi ra đường hay được tặng mấy món quà nhỏ, có người xin add wechat, tôi thỉnh thoảng cũng tự hỏi sao tôi sống bao nhiêu năm rồi mà chưa từng gặp chuyện tương tự…

Thời học sinh, bạn học và bạn bè tôi rất thích gặp con bé (nhất là trai thẳng).

Có điều em tôi cũng không chịu chỉ làm một cô gái xinh đẹp nông cạn đâu, dạo này đang cố gắng thi cử, muốn tiếp tục bồi dưỡng tài năng mỹ thuật.

//static.kites.vn/upload//2021/13/1617094765.6c362f0ecd84af3f1901909cfeb859fe.jpg


Em gái tôi di truyền khá nhiều từ mẹ tôi, mặt nhỏ, mũi thẳng, ưu điểm nên có đều có. Mà tôi lại khá giống ba, mặt bự nhiều thịt, ngũ quan thì khá nhỏ, ừm nói chung là kết hợp gen thất bại.

Tôi hoàn toàn không có hứng thú trang điểm, chủ yếu do trang điểm ra sao cũng chẳng đẹp, cứ cố quá không phải là phí thời gian sao :)

Em gái tôi giỏi mỹ thuật và nhạc, tôi thì ngũ âm không đủ, không nhạy cảm với màu sắc, sở trường thiên về diễn đạt bằng ngôn ngữ.

Em tôi là một cô gái Tứ Xuyên khá điển hình, tính cách đanh đá, mà tôi thì lại là kiểu tự khiến mình bực mình, thường thì sau khi có chuyện mới ngồi nghĩ lại rồi khóc một mình.

Tôi cũng rất khó hiểu tại sao cùng một gen có thể sinh ra hai người khác nhau nhiều thế, có phải vào lần đầu kết hợp gen ba mẹ tôi làm qua loa quá không.

Đương nhiên cũng rất hâm mộ em gái xinh đẹp như thế, có thể trải nghiệm được rất nhiều thứ khác nhau (Tôi mãi mãi không thể trở thành blogger làm đẹp rồi đó), có điều cuộc sống của người bình thường như tôi đây cũng có cái thú của nó, cũng không phải quá ghen tị.

Cuối cùng tôi hứa năm nay sẽ không cãi nhau với em gái nữa, tôi cãi không lại con bé.

2.Em gái tôi nhỏ hơn tôi 3 tuổi.

Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần mẹ tôi đi họp phụ huynh, hôm sau đều sẽ có bạn học vây quanh tôi nói: “Mẹ cậu đẹp thật đấy!”

Ánh mắt ngưỡng mộ ấy, tôi nhìn thấy từ mẫu giáo lên tận khi tối nghiệp cấp ba. (Nếu đại học còn họp phụ huynh, tôi nghĩ vụ này vẫn sẽ tiếp tục)

Lúc tôi lên lớp 4, em gái tôi vào học lớp 1 cùng trường.

Sau đó mỗi khi bạn tôi gặp em tôi rồi đều sẽ: “Đây là em gái cậu?? Em gái ruột?? Sao mà hai người không giống nhau vậy??? Em gái cậu đẹp quá đi!!!”


Tôi: …

Đến khi tôi lên đại học, em tôi đến trường tôi chơi, ở kí túc xá của tụi tôi mấy hôm.

Tôi tốt nghiệp cũng 10 năm rồi.

Lúc họp lớp, bạn học vẫn cứ nhắc: “Tôi vẫn nhớ lúc đó em gái cậu đến chỗ chúng ta chơi, em cậu đẹp thật đấy!!!”

………

Tôi và mẹ cùng em gái đi mua rau,

Dì bán rau không quen biết cứ nhìn là biết ngay em tôi là con mẹ tôi, sau đó chỉ vào tôi hỏi: “Đây là con nhà ai thế??”

Tôi: …

Mẹ tôi xinh, ba tôi cũng đẹp trai.

Hai người đều có mắt to hai mí, mũi cao, nhất là ba tôi, sóng mũi cao như người nước ngoài vậy.

Tôi thì mắt nhỏ một mí, mũi tẹt.

Lúc nhỏ ngoại tôi nói tôi là được nhặt từ thùng rác về,

Tôi tin thật luôn!

Sau đó giống như bản thân đã biết được một bí mật vậy, giấu nhẹm trong lòng.

Thậm chí tôi còn tưởng tượng đến cảnh ba mẹ ruột tôi sẽ đến tìm tôi, tôi sẽ khóc chứ? Tôi sẽ rời xa ba mẹ nuôi đã nuôi tôi cực khổ bao năm rồi đi theo ba mẹ ruột chứ?

Đến khi học sinh học ở cấp 3, giáo viên nói ba mẹ mắt hai mí vẫn có thể đẻ ra con có mắt một mí.

Các bạn không biết tôi vui nhường nào đâu!!!

Về nhà tôi còn cố ý lật ra cho mẹ xem, bà chỉ bình tĩnh liếc nhìn, không hiểu gì cả, nói bà biết lâu rồi.

27 tuổi lúc tôi sinh con, đau lắm, đau đến độ đổ mồ hôi lạnh, mất dần ý thức. Mẹ tôi kéo tay tôi rơi nước mắt nói: “Năm đó lúc mẹ sinh con, cũng đau như vậy. Con là đứa con đầu lòng của mẹ, trong lòng mẹ vẫn luôn thương con hơn…”

Nước mắt rơi… Cảm thấy vui quá đi, lần đầu nghe mẹ chính miệng nói, tôi là do mẹ sinh ra.

Trước đó, bà luôn nói, tôi là do bà nhặt ở nhà vệ sinh về, thấy đáng thương nên mới nuôi.

Bài viết theo Zhihu
0 bình luận
Sắp xếp: 
Thêm bình luận ...