Hồng Lâu Mộng 1987: cảnh phim quay 8 lần, Đặng Tiệp rơi nước mắt, mặc dù không cần thiết

| 3K|_Mốc_
Hơn 30 năm nay, Hồng Lâu Mộng 1987 luôn là một bộ phim kinh điển, có thể nói là đã đạt đến đỉnh cao. Bộ phim này quay trong gần 3 năm, trong 3 năm này, Vương Phù Lâm dẫn dắt đoàn làm phim, một lòng dốc sức làm việc, quay một bộ phim truyền tình dài 36 tập. Mỗi một chi tiết, một một cảnh quay, mỗi một động tác, vẻ mặt đều có yêu cầu rất nghiêm khắc, có thể nói là rất khắt khe, tỉ mỉ.

//static.kites.vn/upload//2019/21/1558351040.82b1364b8617104dc90d8b298eac2a50.jpg

Diễn viên đóng bộ phim này đều là người mới, từ thiếu hiểu biết về Hồng Lâu Mộng, dần dần trở nên hiểu rõ hơn, cho đến khi hiểu rõ từng bối cảnh phim, đến khi hiểu rõ tính cách đặc trưng từng nhân vật, rồi đến lúc hòa mình vào vai diễn. Mỗi một diễn viên đều rất nỗ lực và chịu nhiều gian khổ. Đội ngũ công nhân viên trong đoàn làm phim, chẳng hạn như chuyên viên trang điểm, nhân viên đạo cụ, chuyên viên thời trang cũng dốc hết tâm huyết, hết lòng hết dạ cống hiến cho bộ phim.

Cảnh phim này quay 8 lần, yêu cầu của đạo diễn rất cao, Đặng Tiệp trào dâng nước mắt, mặc dù không cần thiết cho nội dung phim. Nhưng lúc đó, để đảm bảo hiệu quả  Đặng Tiệp vẫn phải phục tùng tuyệt đối. Cảnh quay này chính là đoạn kinh điển của bộ phim, Vương Hi Phượng chết.

//static.kites.vn/upload//2019/21/1558351144.21a5832282716a2e0208125a1812af1a.jpg

Sau khi Giả phủ suy kiệt, kẻ tính kế then chốt - Vương Hi Phượng chết tại ngục miếu thần, chân trần, được cuộn trong tấm thảm rách nát, bị kéo lê trên nền tuyết trắng xóa, chỉ được chôn cất qua loa. Cảnh lúc đó là đoàn làm phim cố tình đến một công viên động vật hoang dã ở Cáp Nhĩ Tân quay, nhiệt độ trời rất thấp, âm ba mươi, bốn mươi độ, rất lạnh.

Vốn dĩ trước khi quay cảnh này, Vương Phù Lâm định mời thế thân nhưng ngay khi bắt đầu quay lại không nhắc đến việc này nữa. Đặng Tiệp thấy đạo diễn không nhắc đến nên cũng tự mình lên quay. Còn Vương Phù Lâm thì đang bận rộn với hậu kỳ nên giao cảnh quay này cho diễn viên đóng Giả Thám Xuân -Đông Phương Văn Anh. Với nghệ thuật, Đông Phương Văn Anh có yêu cầu riêng của mình hơn nữa cô cũng không dám làm qua loa nên tương đối cẩn thận, vì sợ làm phụ sự kỳ vọng của đạo diễn dành cho mình nên còn yêu cầu nghiêm khắc hơn Vương Phù Lâm, khiến Đặng Tiệp chịu đủ đau khổ.

Đặng Tiệp chỉ mặc một chiếc áo mỏng, để chân trần, để lộ cổ, bị cuộn trong một tấm thảm rách nát, bị kéo lê. Cảnh kéo lê phải kéo dài đến hết nhạc phim “Thông Minh Luy”, nhưng lúc đó vẫn chưa sáng tác xong nên không biết thời gian bài hát thế nào. Đông Phương Văn Anh sợ không đủ nên quay hết lần này đến lần khác, quay liên tục 8 lượt, Đặng Tiệp bị kéo qua kéo lại trong nền tuyết giá buốt nên gần như đóng băng, môi tím đi, mặt trắng bệch, không cần trang điểm trông cũng gần giống như người chết.

//static.kites.vn/upload//2019/21/1558351473.216499273a49262912aae0f7e0b192bd.png

Quay xong cảnh này, Đặng Tiệp về xe, mặc thêm áo khoác bông, dùng túi chườm chườm ấm người, vậy mà đến nửa ngày trời vẫn chưa ấm lại. Cảnh quay này khiến Đặng Tiệp nhớ mãi không quên, nhiều năm sau nhắc lại vẫn lạnh cóng cả tim, thật sự không cần quay nhiều lần như vậy, nhưng thời buổi đó họ rất kính nghiệp mà. Cũng chính vì tinh thần kính nghiệp ấy mới cho ra một Hồng Lâu Mộng kinh điển đến vậy.

//static.kites.vn/upload//2019/21/1558351618.eab8a439a2ad4822af0657b15f653d7f.png


Năm đó không chỉ có Đặng Tiệp như thế mà còn rất nhiều diễn viên khác đều như vậy. Trần Kiếm Nguyệt đóng vai Hương Lăng bị Trần Hồng Hải đóng vai Tiết Bàn đánh thật, đánh đến nỗi chạy vào lòng phó đạo diễn mà bật khóc, ù tai hơn 20 ngày, Tiết Bàn lại đánh đập, bắt uống nước cống. Có đạo diễn kính nghề,  diễn viên kính nghiệp, đoàn đội kính nghiệp như vậy nên đã cho ra mắt bộ phim đến hơn 30 năm nay, vẫn luôn là kinh điển, vẫn luôn là đề tài nóng hổi, là bộ phim xem hoài không chán.

Bài viết mang quan điểm cá nhân
0 bình luận
Sắp xếp: 
Thêm bình luận ...