Series mỗi tối 1 câu chuyện ma (Đòi mạng phần 6)

| 467|Doccocaubai
Sau khi xuất viện, cả hai bắt đầu hành trình trốn chạy.

Đúng như hai người này nói, họ đã đi rất nhiều nơi, chùa chiền, đạo giáo, nhà thờ, cũng tìm đủ loại người, bỏ ra rất nhiều tiền nhưng không ai có thể thực sự giúp giải quyết vấn đề của họ.

Cuối cùng khi tìm thấy bạn thân của mình, cậu ta cảm thấy có chút kì lạ, hỏi bọn họ chuyện nghiêm trong như vậy không lẽ không nói cho gia đình nghe sao?

Hai thanh niên trẻ nhìn nhau, sau đó nói với bạn tôi rằng họ đã nói rồi nhưng không có phản ứng gì. Điện thoại cũng đã rồi nhưng không ai trả lời. Nhắn tin cũng nhắn rồi nhưng không ai trả lời. Bây giờ thiếu chút nữa là thư tay thôi.

Vốn dĩ Lý Uy muốn đưa Vương Tịnh Di về nhà cậu, nhưng vừa đến cửa thì phát hiện đã đi lạc. Đông, tây, bắc, nam cũng không phân biệt được, những con phố vốn đã rất thuộc giờ lại như một người xa lạ mới đặt chân đến hôm nay?

Sau khi nghe Lý Uy nói, bạn tôi biết chắc rằng hai người này đã bị ma mê hoặc. Sau đó, anh ấy mở mắt và giúp họ xem xét. Rất rõ ràng, đi theo phía sau hai người này là một người phụ nữ.

Đến mức này rồi bạn tôi cũng không giấu giếm nữa mà nói rõ với hai người bọn họ về tình hình hiện tại. Sau khi nghe xong họ đã vô cùng sợ hãi liền hỏi xem có còn cách nào không?

Người bạn của tôi không chỉ có thể nhìn thấy mà còn có thể nói chuyện được với những thứ đó nữa. Câu ta làm lễ nói chuyện với người phụ nữ đó, chỉ thấy rằng vấn đề này có chút không dễ giải quyết ổn thoả. Bởi vì người phụ nữ chết không cam lòng nên dù cho thế nào cũng phải kéo theo hai người kia chết chung, bằng không thì chuyện này sẽ không kết thúc.

Người bạn của tôi vốn dĩ muốn nhẹ nhàng khai thông cho cô ta nhưng người phụ nữ này lòng đã sinh hận có nói thế nào cũng chịu nghe.

Không còn cách nào khác, bạn tôi đành phải đem sự tình nói cho hai người kia biết. Kết quả Lý Uy sau khi nghe xong liền trở nên lo lắng, mở miệng mắng cậu bạn tôi không phải nói sau khi nhận tiền có thể giải quyết sao? Xem ra cũng chỉ là một tên lừa đảo.

Lời nói của Lý Uy cũng khiến cậu bạn tôi cảm thấy bất lực. Bởi vì từ trước đến nay những người đến tìm bạn tôi nhờ bấm quẻ giúp cũng không xem tài vận thì cũng là cầu bình an, trên cơ bản thì không cần đuổi tà diệt quỷ gì cả.

Mà trường hợp như Lý Uy bọn họ gặp phải quả thật rất hiếm, cho là có gặp phải thì cũng rất dễ giải quyết. Nhưng cô gái này lúc còn sống có quá nhiều oán hận mà chết đi cũng chịu một nỗi đau quá lớn, người ta mà chịu bỏ qua mới là chuyện lạ.

Nhưng tính tình của bạn tôi khá là nóng nảy, không phải cứ lấy tiền của người ta thì phải giải quyết ổn thoả hết cho người ta, bất quá thì đem tiền trả lại hết chứ có gì mà phải làm căng. Vì vậy, bạn tôi đã trả lại họ vài trăm tệ rồi nói rằng nói rằng hãy đi tìm cao nhân khác, cậu ấy không thể giải quyết cũng như không muốn giúp bọn họ nữa.

Nghe lời nói này, Lý Uy vô cùng bực bội cầm lấy tiền cùng Vương Tịnh Di bỏ đi.

Cậu bạn tôi nghĩ rằng chuyện này đã kết thúc, không ngờ sau hơn một tuần, Vương Tịnh Di lại một mình tìm đến.

Lần này cô trông phờ phạc hơn rất nhiều so với lần đầu tiên đến, hai hốc mắt hõm xuống, còn có quầng thâm trông chẳng khác gì gấu trúc.

Sau khi Vương Tịnh Di đến, cô ấy cũng không nói nhiều, chỉ trực tiếp kêu một tiếng, van xin bạn tôi giúp cô ấy đến khàn giọng.

Hóa ra sau khi hai người rời đi lần trước, còn chạy đi tìm thêm mấy chỗ nữa nhưng cũng không có kết quả.


Khổ sở đến như vậy, hai người cuối cùng không còn tiền, thậm chí còn bị khách sạn đuổi ra đường. Không còn cách nào, cả hai quyết định quay trở về nhà, nhưng đến nhà lại giống như những lần trước. Lý Uy cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, đưa Vương Tịnh Di lên sân thượng của một tòa nhà, muốn cùng nhau nhảy lầu tự sát. Nhảy thì cuối cùng cũng nhảy rồi nhưng kết quả là lao vào bể bơi, Lý Uy đã chết đuối.

Lần này Vương Tịnh Di tận mắt chứng kiến Lý Uy chết đuối.

Vương Tịnh Di nhìn rõ, sau khi lên lầu, Từ Dương đột nhiên từ phía sau lưng Lý Uy, túm lấy anh ta kéo xuống bể bơi.

Vương Tịnh Di rất muốn xuống cứu, nhưng khi trèo lên bồn nước, cô phát hiện bên trong chỉ có một khuôn mặt tái nhợt, khuôn mặt đó không phải ai khác, chính là Từ Dương.

Sau khi nghe Vương Tịnh Di nói, lúc nhỏ tôi vẫn có chút khó xử. Anh ta nói với Vương Tịnh Di rằng không phải là không có giải pháp, nhưng cái giá phải trả rất cao.

Khi Vương Tịnh Di nghe nói có một giải pháp, vui mừng khôn xiết liền hỏi giải pháp đó là gì.

Bạn tôi liền nói, cô phải xuất gia tu hành, ngày đêm cầu siêu niệm phật mong cho cô ấy được đầu thai không còn chấp niệm gì nữa, không đầy năm năm nữa, cô ấy sẽ có thể giải trừ oán hận đối với cô.

Vương Tịnh Di nghe lời đề nghị đó xong, sửng sốt một hồi rồi bỏ đi không nói lời nào. Vài ngày sau, bạn tôi nhận đọc tin tức rằng có một thi thể phụ nữ được tìm thấy trong ống cống. Sau đó, thông qua tìm hiểu một hồi, mới biết xác chết nữ này chính là Vương Tịnh Di.

Nghe xong câu chuyện của bạn tôi, tôi không khỏi thở dài, không ngờ kết quả lại như thế này.

Bạn tôi nói rằng thật khi hai người đến lần đầu tiên, cậu ấy vốn dĩ muốn giúp giải quyết vấn đề, mặc dù là phải dùng một chút thủ đoạn. Nhưng thù hận trên người hai người này quá nặng, cho dù có giúp đỡ giải quyết lần đó, sau này bọn họ vẫn không thể thoát khỏi.

Tôi hỏi cậu ta, có thật là cách giải quyết không, cách đó là gì?

Bạn tôi nói, tất nhiên, nhưng hai người này có sẵn sàng làm điều đó hay không mới được?

Tôi hỏi anh ta, thế cách đó cuối cùng là cái gì?

Cậu ta nói, hai người này phải nhận ra mẹ của ma nữ là làm mẹ, ngày nào cũng phải hiếu thảo thay con gái ruột cho đến ngày bà ấy mất thì thôi. Đồng thời, phải thành tâm chăm sóc, đọc kinh bên canh bài vị của ma nữ, lưu giữ trong vòng ba năm.

Sau khi nghe xong, bản thân tôi cũng cảm thấy thật khó, hầu hết mọi người thực sự không thể làm được huống chi là hai thanh niên trẻ.

Bạn tôi còn nói, đây là cách giải quyết tốt nhất rồi. Nếu biết chuyện ra nông nổi như vậy cớ sao lại phải gây thù hận? Trước khi mọi chuyện xảy ra tệ hơn, chỉ cần hai người này ngăn chặn, giải quyết những mắt xích không nên có thì sẽ không có bi kịch tiếp theo. Cho nên đối với những chuyện như thế này thì chỉ có thể dùng lòng người để mà giải quyết thôi...

Bài viết theo Zhihu
0 bình luận
Sắp xếp: 
Thêm bình luận ...